Hiệu sách cũ DKT| Đặt sách trực tuyến-Nhận sách tại nhà-Giá cả hợp lý

[Cuốn sách tôi yêu] Mẹ, Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao


Thể loại: Tản Văn - Truyện Ngắn

Đánh giá (Thang điểm 5): 4,5 


Cái không khí ảm đạm đậm chất thu đã có ảnh hưởng không nhỏ tới cảm xúc của mỗi người con Hà Nội mỗi độ dạo bước trên con đường dài thoảng hương hoa sữa thơm ngát. Người ta nói mùa thu là mùa buồn nhất trong năm, nó không phải màu buồn thê lương dạt dào như khi ta đứng ở Huế ngắm dòng sông Hương chảy, nó cũng không phải sắc buồn của những ngả đường đất đỏ bụi mù vắng khách ở Tây Nguyên, nó chỉ đơn giản là không khí buồn man mác phả nhẹ vào tâm thức mỗi người. Đó là tự nhiên lòng ta thấy buồn, thấy hụt hẫng, mà rốt cuộc cũng không biết lí do là tại sao. Có lẽ bởi không khí se lạnh ấy khiến lòng ta bỗng chút cô đơn, trống rỗng giữa mảnh đất đất chật người đông chăng? Nếu để ý, ta hẳn không khó để phát hiện ra vào mỗi độ thu dòng người vốn tấp nập, náo nhiệt nơi thủ đô dường như chậm lại, dường như họ cố nán lại để được hít căng lồng ngực hương hoa sữa ngào ngạt, để được đắm mình với không khí đậm sắc thu, hay phải chăng là bởi họ bỗng thấy lòng mình chùng lại, thấy sao mà buồn đến vậy… 


Đang độ thu, và vừa gấp cuốn “Mẹ, thơm một cái” lại, tôi chợt thấy có chút gì gắn kết giữa không khí của Hà Nội với con người ở Chương Hóa. Nhân vật chính trong truyện sống ở Chương Hóa, Đài Loan, như đang sống giữa Hà Nội trời thu bởi lòng bỗng dưng thấy buồn, với cuộc sống thường nhật tưởng chừng định nghĩa bình yên đơn giản chỉ là vậy, thế nhưng một cơn song ngầm đã len lỏi nơi đáy sông. Tác giả Cửu Bả Đao vốn nổi tiếng với tài năng viết lách khi chinh phục được độc giả ở nhiều thể loại khác nhau nhưng đến với “Mẹ, thơm một cái”, chúng ta không thấy một tác giả Cửu Bả Đao nổi tiếng mà ta chỉ thấy một Kha Cảnh Đằng bình dị với vai trò là người con hết lòng nghĩ về mẹ. Tác giả đã viết cuốn nhật ký về mình và về mẹ, về cuộc hành trình từ khi biết tin mẹ mắc bệnh ung thư máu đến khi cả nhà cùng mẹ chống chọi với căn bệnh quái ác. Tình huống truyện buồn nhưng truyện không đẫm nước mắt hay mang sắc thái lâm li tuyệt vọng, đó lại là niềm tin về khả năng chiến thắng phi thường của con người. Là người mang bệnh, song mẹ Kha Cảnh Đằng lại chính là người động viên từng thành viên trong gia đình hãy bình tĩnh và cùng mình vượt qua những đợt trị liệu đầy đau đớn. Đó chính là nhân cách của một người y tá đầy nhiệt huyết, dù là trong việc chăm sóc người khác hay là giờ tự động viên bản thân vượt qua bệnh tật, bà luôn tự biết tìm niềm vui cho mình trong những tháng ngày sống cùng căn bệnh hiểm nghèo. Giữa cuộc hành trình chiến đấu với bệnh tật phi thường, nhà văn đã xen kẽ rất nhiều kỉ niệm về một thời nổi loạn, những kỉ niêm mà mẹ luôn xuất hiện với hình ảnh một người mẹ tần tảo, công bằng khi phải xử trí trong hang trăm vụ cãi nhau nhỏ nhặt của ba anh em. Kỉ niệm về chú chó già của gia đình và giờ con chó Puma già yếu bỗng lâm bệnh khi thấy mẹ vào viện, mẹ là người luôn chăm sóc từ khi nó còn nhỏ, với kinh nghiệm làm y tá cùng với sự am hiểu về thuốc, tự tay mẹ đã chế thuốc để chữa bệnh cho Puma dù bác sĩ bao lần thong báo không thể chữa được nữa. Nó đã đau lòng biết mấy khi thấy mẹ không về nhà, nó biết chuyện và hiểu rằng mẹ đang ốm nặng, hẳn nhiên vì thế mà tự sinh bệnh. Nếu không có sự quan tâm của cả nhà (không thể thiếu mẹ) thì chắc nó chẳng thể đợi được đến ngày mẹ trở về nhà và yêu thương nó như ngày trước. Mẹ là một người mẹ tuyệt vời. Mẹ dành cả cuộc đời để chăm sóc cho gia đình mà quên mất chính mình cũng phải nghỉ ngơi, và rồi cơ hội nghỉ ngơi của mẹ cũng đến, nhưng không ai ngờ nó lại kéo theo chuỗi ngày dài khiến mẹ phải chịu đau khổ về thể xác. Nhưng có lẽ đây chính là lúc mẹ được cả nhà yêu thương, chăm sóc nhất trong suốt những năm qua, quãng thời gian trước mẹ đã hy sinh quên cả chăm sóc cho bản than mình vì muốn gia đình luôn ấm no, con cái được học hành đầy đủ dù gia đình còn gặp nhiều khó khăn. Mẹ Cảnh Đằng là điển hình cho hình ảnh người phụ nữ tần tảo, hết mình vì gia đình, mọi suy nghĩ, quyết định đều đặt tổ ấm của mình lên trên hết. Hẳn nhiên nhờ có mẹ ba anh em Kha Cảnh Đằng mới có được như ngày hôm nay, khi cả ba đều thành công trong cuộc sống.

“Mẹ, thơm một cái” không đẫm nước mắt nhưng nó cũng có những trang viết làm người đọc phải ngưng lại để ngẫm, để cảm, để mà phải gạt nước mắt và thấm. Truyện với văn phong không quá cầu kì, từ đầu chí cuối chỉ đơn giản là những dòng nhật ký đúng nghĩa đen song nó không mang lại sự nhàm chán, một màu, mà qua những dòng chân thực ấy, độc giả hiểu hơn về con người Cửu Bả Đao- một nhà văn nổi tiếng tài năng, hơn hết lại có phút nhìn lại mình, nhìn lại tình cảm gia đình tưởng chừng là vô hạn dẫu ta chẳng một lần ngắm nghía, và hiểu rằng yêu thương chưa bao giờ là đủ, đừng để khi ở ranh giới sinh tử mới hối tiếc nhận ra mình chưa làm được nhiều điều. Yêu thương chẳng cần phải diễn tả bằng lời bởi chính Cửu Bả Đao cũng đã từng nói “Có những tình cảm cuồn cuộn trong lòng, nhưng lại rất khó chuyển tải, ngay cả với các nhà văn sở trường làm ảo thuật với câu chữ”, hơn hết chỉ cần trong thâm tâm luôn nhắc nhớ rằng mình yêu thương rất nhiều, vậy là đủ. 

Câu chuyện được kết lại bằng một tin vui, đó là mẹ Kha Cảnh Đằng sau những đợt trị liệu dài đầy đau đớn đã chiến thắng được căn bệnh quái ác, như một kì tích hay đúng hơn đó là sự nỗ lực, vì “Kỳ tích chính là tên gọi khác của sự nỗ lực”. Chiến thắng ấy không phải chỉ dành cho riêng mẹ, mà nó là dành cho cả gia đình- những người đã luôn ở bên cạnh mẹ khi mẹ cần, những người mà mẹ yêu thương cả cuộc đời. Với mẹ, có lẽ chỉ cần như vậy là đủ để biết yêu thương mọi người dành cho mình nhiều đến thế nào…

Một câu chuyện nhẹ nhàng về tình mẫu tử rất hợp để đọc trong những ngày thu, hợp về cả không khí lẫn tâm trạng. Chủ đề về tình mẫu tử chưa bao giờ là cũ, luôn có những khía cạnh mới mẻ để các nhà văn được thỏa mình sang tạo và gửi gắm những thong điệp sâu sắc, ý nghĩa vào đó. Cửu Bả Đao đã thực sự thành công khi đã truyền tải được thông điệp lớn lao đến các bạn đọc đó là luôn yêu thương như hôm nay là ngày cuối cùng.

me-thom-mot-cai-cuu-ba-dao
[Cuốn sách tôi yêu] Mẹ, Thơm Một Cái - Cửu Bả Đao
Cuốn “Mẹ, thơm một cái” đơn giản là làm ta thấy ấm lòng khi thấy sắc nắng vàng nhạt xen giữa làn gió se, thấy sao nó hòa hợp đến thế, khung cảnh trời thu như đồng bộ cùng với trang bìa. Nắng ấm áp như tình mẹ. Chẳng cần gì nhiều, một tách café hay một ban công thoáng đãng là đủ cho một cuộc hẹn hò cùng sách. Chúc các bạn ngày thu ấm áp!!!

Bút danh: #Jim
Share this article :